Một chàng trai đến hỏi thầy giáo của anh ấy rằng:
- “Thưa thầy, Làm thế nào để con đánh bại đối thủ của mình ạ?”
Thầy giáo mỉm cười, sau đó cầm một viên phấn trắng, vạch lên bảng một đường thẳng. Thầy nói:
- “Con hãy tìm cách khiến cho đường thẳng này ngắn lại mà không xóa nó, trả lời được rồi hãy đến tìm thầy”
Chàng trai mang theo bài toán của thầy giáo về nhà. Anh nghĩ mãi, không tìm ra cách nào khiến đường thẳng kia ngắn lại mà không xóa nó đi cả. Rõ ràng là một yêu cầu vô lí. Anh suy nghĩ 3 ngày vẫn không tìm ra đáp án, đành đến gõ cửa nhà thầy, anh nói :
- “Thưa thầy, con thật sự không biết làm cách nào khiến đường kẻ này ngắn đi mà không được xoá bớt ạ”
Thầy giáo mỉm cười, cầm viên phấn trắng, nhẹ nhàng vẽ một đường thẳng song song với đường thẳng kia, nhưng dài hơn đường thẳng cũ một tấc, rồi mỉm cười:
- “Con xem, chẳng phải là đường thẳng cũ đã ngắn hơn so với đường thẳng mới rồi sao?”
Thầy nhẹ nhàng giải thích:
- “Đối thủ của con chính là đường thẳng ban đầu, con không nhất thiết phải nghĩ cách để khiến họ trở nên tồi tệ hơn. Cách duy nhất và cũng là cách tốt nhất, đó là hãy tập trung làm cho bản thân con trở nên xuất sắc hơn. Đừng quan tâm đối thủ của mình ngắn hay dài, hãy nỗ lực trở thành đường thẳng dài nhất. Đến lúc ấy, chẳng đối thủ nào có thể đánh bại được con, nếu con không ngừng nâng cao năng lực và phẩm giá của mình lên, con trai ạ!”
Trong cuộc sống cũng vậy. Đôi khi chúng ta luôn nhìn vào thành công của người khác và mong ước, oán hận, hoặc ghen tị. Chúng ta không thể chờ mong đối thủ bước lùi lại để kém cỏi hơn chúng ta, nhường thành công cho chúng ta! Chỉ có một cách là chúng ta không ngừng tự nỗ lực, để trở nên giỏi hơn, chuyên nghiệp hơn, bản lĩnh hơn đối thủ.
Bài học:
Cuộc đời là những chặng đua, nếu bạn sớm hài lòng với bản thân mình, sớm muộn gì cũng sẽ bị những đường thẳng khác vượt lên. Do vậy, để tránh làm tổn thương người khác và tránh làm tổn thương chính mình, bạn hãy tập trung vào mục tiêu của mình.
(Nguồn st)