Anh gửi gì trong tháng Tám của em
Để mùa thu ngọt ngào đến vậy
Heo may về phố buồn run rẩy
Những cây bàng nhuộm đỏ trời thơ
Anh gửi lại gì cho tháng tám bơ vơ
Người đàn bà có ánh nhìn khắc khoải
Chẳng rạo rực như nắng hè xa ngái
Tháng tám về dịu ngọt cả vành môi
Tháng Tám của em vẫn khờ dại đấy thôi
Như những người đàn bà sinh ra từ tháng Tám
Dễ ghét, dễ yêu với bao điều lãng mạn
Như thu buồn trong tháng tám mong manh.
Tháng Tám ở nơi nào trong trái tim anh ?
Để em thấy mình thành nhỏ bé
Nhánh cỏ may trong chiều gió nhẹ
Vẫn đâm chồi nảy nở những mầm yêu
Tháng Tám về dìu dặt biết bao nhiêu
Những cảm xúc trầm buồn vụn vỡ
Như cánh hoa tigon vừa chớm nở
Đã vội tàn cho sắc tím phôi pha
Người đàn bà tháng Tám chẳng kiêu sa
Nhưng ẩn chứa một nét nhìn đằm thắm
Như muối biển bao năm còn mặn
Đã yêu rồi sẽ chỉ nhớ mình anh
Người đàn bà tháng Tám vốn mong manh
Như giọt sương vẫn vương mình trên cỏ
Như hoa sữa ấm nồng trong lòng gió
Suốt một đời chát mặn chỉ vì yêu.
Nghinh Nguyễn
Nguồn: http://ketnoicamxuc.com